SUY NIỆM LỜI CHÚA
CHÚA NHẬT TUẦN XXVI MÙA THƯỜNG NIÊN - NĂM C

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (16,19-31)
19 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu dụ ngôn sau đây: “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. 20 Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, 21 thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. 22 Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.
23 Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. 24 Bấy giờ ông ta kêu lên: ‘Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!’. 25 Ông Áp-ra-ham đáp: ‘Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. 26 Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được’.
27 “Ông nhà giàu nói: ‘Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con, 28 vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này!’. 29 Ông Áp-ra-ham đáp: ‘Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó’. 30 Ông nhà giàu nói: ‘Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối’. 31 Ông Áp-ra-ham đáp: ‘Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin’”.
SUY NIỆM
Đầu tháng 8 vừa qua, mạng xã hội lan truyền một clip gây phẫn nộ: một người phụ nữ bị hành hung nơi công cộng, còn người thân đứng bên cạnh lại thản nhiên chứng kiến, không một sự can ngăn. Sự vô cảm ấy thậm chí diễn ra trước mắt những đứa trẻ. Người ta không chỉ bàng hoàng trước hành vi bạo lực, mà còn rùng mình vì thái độ dửng dưng của những người hiện diện.
Bài Tin mừng hôm nay đưa chúng ta vào một khung cảnh tương tự. Một bên là “một người giàu mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình” (Lc 16,19). Ở bên kia, ngay trước cửa nhà phú hộ, là Lazarô - tên tiếng Do Thái nghĩa là “Thiên Chúa phù trợ” - một người nghèo đích thực, không chỉ thiếu cơm bánh mà còn thiếu cả sự quan tâm. Điều đáng chú ý, Tin mừng không hề nói người giàu làm điều ác cụ thể nào. Nhưng tội của ông là không thấy và không nghe tiếng kêu của Lazarô. Một số nhà chú giải nhận định: việc ông không được nêu tên cho thấy trước mặt Thiên Chúa, ông đã đánh mất căn tính sâu xa - một con người mang hình ảnh Thiên Chúa - để chỉ còn là bức chân dung vay mượn bằng vải vóc sang trọng và tiệc tùng thịnh soạn. Của cải và thói quen hưởng thụ đã làm mờ mắt ông, khiến ông quên điều quan trọng nhất: tìm kiếm phẩm giá nơi Thiên Chúa và gặp gỡ Người nơi tha nhân.
Rồi cả hai đều chết. Lúc này khung cảnh đảo ngược đã quyết định số phận đời đời: Lazarô được ông Abraham ôm vào lòng; còn người giàu thì khốn khổ trong cảnh xa cách Thiên Chúa. Các nhà chú giải nói, khoảng cách ấy giờ không thể vượt qua, bởi là kết quả tất yếu của những chọn lựa khi còn sống. Sách Giáo lý Hội thánh Công giáo, số 1021 dạy: “Sự chết kết thúc đời sống con người, xét như quãng thời gian mở ngỏ để đón nhận hay khước từ ân sủng của Thiên Chúa được biểu lộ trong Đức Kitô”. Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI trong tác phẩm Đức Giêsu thành Nadarét cũng xác quyết: “Nếu không nghe Lời Chúa thì dầu có người chết sống lại, họ cũng chẳng tin”. Mặc khải nơi Kinh thánh là đủ cho ơn cứu độ; ai khước từ Lời thì ngay cả dấu lạ phục sinh cũng không thể đánh động.
Hôm nay Lazarô vẫn ngồi trước cửa nhà chúng ta - có thể là người hàng xóm neo đơn, là gia đình công nhân thất nghiệp, hay chính là người thân đang âm thầm đau buồn. Và người giàu vô cảm không tên kia có thể là chính chúng ta, nếu lòng khép kín trước nhu cầu của tha nhân. Khi đó, chúng ta đã tự đánh đồng phẩm giá của mình với những của cải mau qua.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con đôi mắt sáng để nhận ra Lazarô ngay bên cạnh, đôi tai mở để nghe tiếng kêu thì thầm của họ, và trái tim rộng để sẵn sàng chia sẻ. Xin cho cuộc đời chúng con trở thành chiếc cầu đưa đến sự sống đời đời. Amen.